TRỞ VỀ TỪ EMMAUS
Thành phố ở sau lưng
Con đường dài trước mặt
Con đường dài hoa mắt…
Chập choạng bước hoàng hôn!
Nghe trĩu nặng trong hồn
Con đường ngày xưa đó
Con đường xanh lá, cỏ…
Một câu chuyện thần kỳ,
Rồi buổi ấy ra đi.
Và giờ đây vỡ mộng!
Lòng nghe lòng vắng trống,
Lòng nghe lòng đơn côi…
Con nắng gác đỉnh đồi
Những bàn chân rời rã!
Xin chào NGƯỜI – khách lạ!
Một mẫu chuyện làm vui,
Một mẫu chuyện quên vùi
Những muộn phiền năm tháng!
LỜI NGƯỜI nghe thấp thoáng,
Lời cởi gỡ tơ lòng
Lời tràn những ước mong,
Lời vươn cao siêu thoát
Tan nỗi sầu ngột ngạt!
Quán trọ xin dừng chân
Một bữa ăn ân cần:
NGƯỜI TẠ ƠN – TRAO BÁNH
Lời nguyện xưa rất thánh:
Lời giao ước mặn nồng.
Mau chân – trời hừng đông,
Báo tin NGƯỜI sống lại
Sao lòng ta lúc ấy
Vẫn ẩn khuất, u mê?!
Tất tả trên đường về
Con đường dài trước mặt,
Con đường dài tươi mát
Thành phố ở xa kia…
Sao Vườn Dầu