THỨ SÁU TUẦN 4 MÙA CHAY

Suy Niệm

THỨ SÁU TUẦN 4 MÙA CHAY

Tin Mừng: Ga 7, 1-2.10.25-30

Khi ấy, Ðức Giêsu thường đi lại trong miền Galilê; Người không muốn đi lại trong miền Giuđê, vì người Do Thái tìm giết Người. Lễ Lều của người Do Thái gần tới, tuy nhiên, khi anh em Người đã lên dự lễ, thì chính Người cũng lên, nhưng không công khai và hầu như bí mật. 

Bấy giờ có những người ở Giêrusalem nói: “Ông này không phải là người họ đang tìm giết đó sao? Kìa, ông ta ăn nói công khai mà họ chẳng bảo gì cả. Phải chăng các nhà hữu trách đã thực sự nhìn nhận ông là Ðấng Kitô? Ông ấy, chúng ta biết ông đến từ đâu rồi; còn Ðấng Kitô, khi Người đến thì chẳng ai biết Người đến từ đâu cả.” 

Lúc giảng dạy trong Ðền Thờ, Ðức Giêsu nói lớn tiếng rằng: “Các ông biết tôi ư? Các ông biết tôi đến từ đâu ư? Tôi đâu có tự mình mà đến. Ðấng đã sai tôi là Ðấng chân thật. Các ông, các ông không biết Người. Phần tôi, tôi biết Người, bởi vì tôi từ nơi Người mà đến và chính Người đã sai tôi.” Bấy giờ họ tìm cách bắt Người, nhưng chẳng có ai tra tay bắt, vì giờ của Người chưa đến. 

 Suy niệm: Vô tri bất mộ

Người ta thường nói :” Vô tri bất mộ”. Muốn yêu mến ai, trước tiên phải biết người ấy. Trong lãnh vực của niềm tin sự liên lạc giữa  biết (Tri) và yêu (Mộ) lại càng mật thiết hơn.

Vậy mà cả  4 Phúc Âm đều nêu rõ những trường hợp điển hình của những người dừng lại nửa chừng trong việc thiết lập mối quan hệ  giưã họ với Thiên Chúa.Đó là những Luật Sĩ và các Giáo Trưởng Do Thái.

Phúc âm Thánh Mathêu ghi lại câu truyện những nhà thông thái Đông phương đã dõi theo một vì sao lạ chỉ đường, đến Giêrusalem để tìm kiếm vị Vua dân Do Thái vừa mới ra đời. Nhưng giữa đường, ngôi sao lạ kia tự nhiên biến mất, Vì thế các ông đã phải vào hỏi thăm vua Hêrôđê về nơi chốn của vị Vua vừa mới ra đời.

Vua Hêrôđê ra lệnh triệu tập cacỳ Luật Sĩ và Giáo Trưởng lại, để hỏi cho biết sự việc. Với những kiến thức sâu sắc, những con người này đã tỏ ra hết sức tường tận về  vị Vua Do Thái vừa mới sinh ra. Chính họ là những người đã chỉ đường cho ba nhà thông thái Đông Phương kia tìm đến với Chúa Giêsu. Thế nhưng còn chính họ, thì họ lại không hề bước lấy một bước trong việc đi tìm Đấng Cứu Thế. Đây là những người biết nhưng lại không mộ mến.

Tại sao những người này đã lại có thái độ trên đây ?

Có lẽ chúng ta không thể tìm ra câu trả lời nào khác ngoài câu trả lời này là, vì họ cố chấp. Những người này đã để cho những kiến thức mà họ có được, trở thành những định kiến và rồi từ những định kiến đó họ đã chối bỏ chính Con Thiên Chúa. Và như  thế vô tình họ đã tạo nên một khoảng cách khổng lồ giữa biết và yêu.

Lỗi lầm trên đây của những Luật Sĩ và Giáo Trưởng Do Thái ngày xưa cũng có  thể là những lỗi lầm của chúng ta ngày nay.

Nhiều người quan niệm rằng, khi họ học thuộc lòng cuốn Giáo Lý, khi họ trưng dẫn được những câu, những đoạn Thánh Kinh… là họ đã biết rõ về đạo, về Chúa. Và rồi họ tự hào về những hiểu biết đó. Nhưng có cả hàng trăm ngàn cách biết. Chỉ có một cách biết hữu ích, làm cho niềm tin vững mạnh, đó là cái biết có thực hành , nghĩa là cố gắng đưa cái biết vào cuộc sống. Biết như thế, chắc chắn là sẽ phải mộ mến.

Trong thánh lễ hôm nay, chúng ta hãy cầu xin cho tất cả con dân Chúa, những người đã biết Chúa, biết đem cái biết đó vào cuộc sống. Như thế cái biết sẽ không trở nên án phạt mà lại nên phần thưởng cho họ.

Và điều mà chúng ta cần biết giờ này, đó là biết rằng mình là người tội lỗi. Hãy đưa cái biết đó vào cuộc sống để có thể bầy tỏ lòng thống hối ăn năn .